Người đi đường vô tình thấy viên ngọc, ngỏ ý xin bà viên ngọc đó. Bà ta không ngần ngại trao nó cho người đi đường. Người kia cảm ơn bà rồi ra đi trong niềm hi vọng viên ngọc đó sẽ mang đến cho ông cuộc sống khá hơn.
Nhưng một vài ngày sau ông trở lại khu rừng tìm người phụ nữ tốt bụng để trả lại viên ngọc. Khi gặp được bà, ông nói:
- Tôi đã suy nghĩ. Tôi biết viên ngọc này giá trị như thế nào, nhưng tôi trả nó lại cho bà với hi vọng bà có thể cho tôi một thứ còn quí giá hơn cái này gấp bội. Xin bà hãy cho tôi tấm lòng nhân ái của bà - vì chính tấm lòng đó khiến bà cho tôi viên ngọc quí.
Tác giả: Rosesun
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Học không hành không thành chi cả Hành không học khó phá vô minh !